Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018

Thơ Ivan Bunin - Phần 4


33. NHỮNG BÓNG MA

Không, người chết với ta còn sống vậy!
Có một truyền thuyết của Xcốtlen
Rằng bóng họ mà mắt không nhìn thấy
Vẫn đi về đ gặp gỡ hằng đêm.

Rằng những cây đàn hạc trên tường
Tay của họ chạm vào rất bí ẩn
Và thức dậy trong những dây mơ màng
Những âm thanh u buồn và vui sướng.

Ta gọi bao truyền thuyết là chuyện cổ
Ta không nghe, ta không hiểu ban ngày
Nhưng đêm đến ta sống bằng chuyện đó
Ta nghe theo yên lặng đến thơ ngây.

Ta đã đành, ma quỉ chẳng hề tin
Nhưng mệt lử vì tình yêu, ly biệt…
Và tôi vẫn nghe lần này lần khác
Những âm thanh vui sướng lẫn u buồn!
1905

Призраки

Нет, мертвые не умерли для нас!
Есть старое шотландское преданье,
Что тени их, незримые для глаз,
В полночный час к нам ходят на свиданье,

Что пыльных арф, висящих на стенах,
Таинственно касаются их руки
И пробуждают в дремлющих струнах
Печальные и сладостные звуки.

Мы сказками предания зовем,
Мы глухи днем, мы дня не понимаем;
Но в сумраке мы сказками живем
И тишине доверчиво внимаем.

Мы в призраки не верим; но и нас
Томит любовь, томит тоска разлуки...
Я им внимал, я слышал их не раз,
Те грустные и сладостные звуки!


34. NHỮNG NGÔI SAO ĐÊM XUÂN DỊU DÀNG HƠN

Những ngôi sao đêm xuân dịu dàng hơn
Họa mi e dè hơn cất tiếng hót
Anh yêu vô cùng những đêm tối đen
Những ngôi sao, hàng phong và đầm nước.

Em như sao kia, tuyệt vời, thanh sạch
Anh nắm bắt trong mọi thứ niềm vui –
Trong sao trời, trong mùi hương, màu sắc…
Nhưng anh yêu em trìu mến hơn nhiều.

Chỉ với một mình em, anh hạnh phúc
Không còn ai thay thế được em đâu:
Và chỉ anh, em yêu và em biết
Chỉ mình em hiểu được – tại vì sao!
1898

Звезды ночью весенней нежнее

Звезды ночью весенней нежнее,
Соловьи осторожней поют...
Я люблю эти темные ночи,
Эти звезды, и клены, и пруд.

Ты, как звезды, чиста и прекрасна...
Радость жизни во всем я ловлю –
В звездном небе, в цветах, в ароматах...
Но тебя я нежнее люблю.

Лишь с тобою одною я счастлив,
И тебя не заменит никто:
Ты одна меня знаешь и любишь
И одна понимаешь - за что!




35. ĐÊM U BUỒN NHƯ MƠ ƯỚC ĐỜI TÔI

Đêm u buồn như mơ ước đời tôi
Từ xa xôi trên thảo nguyên hoang vắng
Một ngọn lửa nhỏ cô đơn thấp thoáng
Trong tim đầy buồn bã với tình yêu.

Nhưng kể thế nào và kể cho ai
Điều gì gọi mi, con tim tràn ngập! –
Đường xa xôi, còn thảo nguyên im bặt.
Đêm u buồn như mơ ước đời tôi.
1900

Ночь печальна, как мечты мои

Ночь печальна, как мечты мои.
Далеко в глухой степи широкой
Огонёк мерцает одинокий…
В сердце много грусти и любви.

Но кому и как расскажешь ты,
Что зовет тебя, чем сердце полно! —
Путь далек, глухая степь безмолвна.
Ночь печальна, как мои мечты.


36. CON CHIM CÓ TỔ, CON THÚ CÓ HANG

Con chim có tổ, con thú có hang
Đắng cay vô cùng trái tim non trẻ
Khi tôi ra đi từ nhà của bố
Nói lời vĩnh biệt với ngôi nhà mình!

Con chim có tổ, con thú có hang
Con tim đập đau thương và mạnh mẽ
Tôi bước vào ngôi nhà thuê xa lạ
Với cái bị đã cũ nát của mình.
1922

У птицы есть гнездо, у зверя есть нора

У птицы есть гнездо, у зверя есть нора.
Как горько было сердцу молодому,
Когда я уходил с отцовского двора,
Сказать прости родному дому!

У зверя есть нора, у птицы есть гнездо,
Как бьётся сердце, горестно и громко,
Когда вхожу, крестясь, в чужой, наёмный дом
С своей уж ветхою котомкой!


37. TẠI SAO VÀ NÓI GÌ

Tại sao và nói gì?
Bằng tình yêu, mơ ước
Con tim mong mở hết –
Vì sao? Bằng một từ!

Trong lời nói con người
Đâu chỉ toàn lặp lại
Đừng đi tìm ý nghĩa
Ý nghĩa lãng quên rồi!

Và biết kể cùng ai?
Dù chân thành đến vậy
Không một ai hiểu nổi
Những đau khổ của người!
1889

Зачем и о чем говорить?

...Зачем и о чем говорить?
Всю душу, с любовью, с мечтами,
Все сердце стараться раскрыть —
И чем же? — одними словами!

И хоть бы в словах-то людских
Не так уж все было избито!
Значенья не сыщете в них,
Значение их позабыто!

Да и кому рассказать?
При искреннем даже желанье
Никто не сумеет понять
Всю силу чужого страданья!




38. SÁNG NHƯ NGÀY, BÓNG THƠ THẨN SAU LƯNG

Sáng như ngày, bóng thơ thẩn sau lưng
Trong những bụi trần truồng. Trên cỏ hoa ánh bạc
Mặt trăng đi vòng một cách ẩn ước
Tỏa sáng xung quanh những mái đầu đen.

Anh tìm ánh mắt vĩnh biệt của em
Nhưng trong tim giấu đi cơn giá lạnh –
Vẻ tái nhợt, u buồn và bí ẩn
Anh không nhận ra dưới ánh trăng buồn.
1901

Светло, как днем, и тень за нами бродит

Светло, как днем, и тень за нами бродит
В нагих кустах. На серебре травы
Луна с небес таинственно обводит
Сияние вкруг темной головы.

Остановясь, ловлю твой взор прощальный,
Но в сердце холод мертвенный таю —
И бледный лик, загадочно-печальный,
Под бледною луной не узнаю.


39. CÓ AI ĐÓ HÁT THẬT LÂU TRONG ĐÊM

Có ai đó hát thật lâu trong đêm
Từ xa xôi trên cánh đồng tăm tối
Giọng hát buồn mà ngang tàng ngổ ngáo
Về tự do, hạnh phúc đã không còn.

Anh mở cánh cửa sổ và ngồi lên
Em đang ngủAnh nghe đầy khao khát
Từ cánh đồng mùi mưa, mùi lúa mạch
Đêm vô cùng mát mẻ, đượm mùi hương.

Điều gì giọng hát thức dậy trong lòng
Anh không biếtNhưng lòng anh rầu rĩ
Anh từng yêu em dịu dàng như thế
Như ngày nào em cũng đã yêu anh.
1899

Нынче ночью кто-то долго пел

Нынче ночью кто-то долго пел.
Далеко скитаясь в темном поле,
Голос грустной удалью звенел,
Пел о прошлом счастье и о воле.

Я открыл окно и сел на нем.
Ты спала… Я долго слушал жадно…
С поля пахло рожью и дождем,
Ночь была душиста и прохладна.

Что в душе тот голос пробудил,
Я не знаю… Но душа грустила,
И тебя так нежно я любил,
Как меня когда-то ты любила.


40. BÀI CA

Em chỉ là cô gái quê làm ruộng
Còn chàng người vui vẻ, một ngư dân.
Cánh buồm trắng đang chìm nơi vịnh biển
Chàng từng thấy nhiều biển cũng như sông.

Gái Hy Lạp Bôxpho đẹp lắm
Còn em vừa đen, xấu lại gầy gò.
Cánh buồm trắng đang bị chìm trên biển
Có thể là không quay lại bao giờ!

Em sẽ đợi dù tiết trời xấu tốt
Đợi không xongsẽ bỏ ruộng không làm
Đi ra biểnném nhẫn vào dòng nước
Kết thúc đời bằng lưỡi hái màu đen.
1903

Песня

Я - простая девка на баштане,
Он - рыбак, веселый человек.
Тонет белый парус на Лимане,
Много видел он морей и рек.

Говорят, гречанки на Босфоре
Хороши… А я черна, худа.
Утопает белый парус в море -
Может, не вернется никогда!

Буду ждать в погоду, в непогоду…
Не дождусь - с баштана разочтусь,
Выйду к морю, брошу перстень в воду
И косою черной удавлюсь.


41. VÔ VỌNG

phương Bắc có những thảm rêu hồng
Những đụn cát màu bạc, mượt như nhung
Nhưng âm thanh từ ngọn thông màu tối
Vẫn vang lên trên biển, tựa dây đàn.

Em hãy nghe. Hãy đứng dựa vào thông:
Qua tiếng động, có nghe sự dịu dàng?
Tiếng du dương nửa mơ mà nửa tỉnh
phương Bắc vô vọng cũng vui mừng.
1907

Безнадежность

На севере есть розовые мхи,
Есть серебристо-шелковые дюны…
Но темных сосен звонкие верхи
Поют, поют над морем, точно струны.

Послушай их. Стань, прислонись к сосне:
Сквозь грозный шум ты слышишь ли их нежность?
Но и она — в певучем полусне.
На севере отрадна безнадежность.



42. NHỚ MỘT CHIỀU ĐÔNG DÀI

Nhớ một chiều đông dài
Nhá nhem và lặng lẽ
Đèn soi bóng hắt hiu
Bão khóc ngoài cửa sổ.

“Con thân yêu – mẹ nói –
Nếu con muốn ngủ say
Để sớm mai sảng khoái
Và vui vẻ sáng ngày

Thì quên bão gào thét
Quên mẹ ở bên con
Chỉ nhớ tiếng của rừng
Và trưa hè oi bức

Nhớ bạch dương xào xạc
Còn trên ruộng sau rừng
Sóng lúa mạch ánh vàng
Êm đềm và chậm chạp!”

Với lời khuyên thân thuộc
Tôi nghe và tôi tin
Và ước mơ tràn ngập
Tôi bắt đầu lãng quên.

Cùng với giấc ngủ yên
Đi vào trong giấc ngủ
Tiếng rì rào của lúa
Xào xạc của bạch dương.
1887

Помню - долгий зимний вечер

Помню - долгий зимний вечер,
Полумрак и тишина;
Тускло льется свет лампады,
Буря плачет у окна.

«Дорогой мой, - шепчет мама, -
Если хочешь задремать,
Чтобы бодрым и веселым
Завтра утром быть опять, -

Позабудь, что воет вьюга,
Позабудь, что ты со мной,
Вспомни тихий шепот леса
И полдневный летний зной;

Вспомни, как шумят березы,
А за лесом, у межи,
Ходят медленно и плавно
Золотые волны ржи!»

И знакомому совету
Я доверчиво внимал
И, обвеянный мечтами,
Забываться начинал.

Вместе с тихим сном сливалось
Убаюкиванье грез –
Шепот зреющих колосьев
И невнятный шум берез…


43. ÁNH SÁNG MUÔN ĐỜI

Trên nghĩa trang, trên đồng
Trong rừng dương già cũ
Chẳng xương hay mộ chí –
Vương quốc của mơ màng.

Ngọn gió hè xoay vòng
Màu xanh của lá cành
Hướng về anh bay tới
Ánh sáng nụ cười em.

Không bia đá, đóng đinh
Trước mắt anh vẫn thế
Váy áo thời sinh viên
Và ánh nhìn sáng tỏ.

Chẳng lẽ em cô đơn?
Chẳng lẽ không cùng anh
Trong những ngày tháng ấy
Anhngười khác đã từng?

Và trong cõi trần gian
Của những ngày hiện tại
Từ lâu anh không còn
Trẻ trung như ngày ấy!
1917

Свет незакатный

Там, в полях, на погосте,
В роще старых берез,
Не могилы, не кости -
Царство радостных грез.

Летний ветер мотает
Зелень длинных, ветвей –
И ко мне долетает
Свет улыбки твоей.

Не плита, не распятье -
Предо мной до сих пор
Институтское платье
И сияющий взор.

Разве ты одинока?
Разве ты не со мной
В нашем прошлом, далеком,
Где и я был иной?

В мире круга земного,
Настоящего дня,
Молодого, былого
Нет давно и меня! 




44. CHIỀU THÁNG TƯ TƯƠI SÁNG ĐÃ LỤI TÀN

Chiều tháng tư tươi sáng đã lụi tàn
Hoàng hôn lạnh bao trùm lên đồng cỏ
Quạ ngủ yên, dòng nước từ xa ngái
Trong bóng đêm vang lên vẻ bí huyền.

Nhưng mầm xanh tỏa mùi tươi mát hơn
Đất đen còn lạnh lùng và mới mẻ
Ánh sao trời trong đêm đen lặng lẽ
Thanh khiết hơn tuôn chảy xuống trên đồng.

Có những ngôi sao in bóng trên đầm
Trên mặt nước lặng yên càng lấp lánh
Những con sếu cất tiếng kêu gọi bạn
Khi chúng bay rất cẩn trọng thành đàn.

Còn Mùa xuân trong những cánh rừng xanh
Chờ bình minh, cố ghìm hơi thở lại
Và lắng nghe tiếng xạc xào cây cối
Nhìn đăm đăm những khoảng tối trên đồng.
1892

Догорел апрельский светлый вечер

Догорел апрельский светлый вечер,
По лугам холодный сумрак лег.
Спят грачи; далекий шум потока
В темноте таинственно заглох.

Но свежее пахнет зеленями
Молодой озябший чернозем,
И струится чище над полями
Звездный свет в молчании ночном.

По лощинам, звезды отражая,
Ямы светят тихою водой,
Журавли, друг друга окликая,
Осторожной тянутся гурьбой.

А Весна в зазеленевшей роще
Ждет зари, дыханье затая, —
Чутко внемлет шороху деревьев,
Зорко смотрит в темные поля.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét