Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018

Thơ Ivan Bunin - Phần 6



58. TUỔI THƠ

Ngày càng nóng, càng dễ chịu trong rừng
Thở mùi hương nhựa thông khô và nóng
Và tôi thấy thật vui, từng buổi sáng
Qua những khu lều đầy nắng lang thang.

Khắp nơi lấp lánh, ánh sáng rỡ ràng
Cát như lụa… dựa vào thông cằn cỗi
Cảm thấy như mình chỉ vừa chín tuổi
Còn thân cây – thật hùng vĩ, trang nghiêm.

Vỏ cây thô, màu đỏ và sần sùi
Nhưng ấm nồng, ánh mặt trời thu hết
Tôi cứ ngỡ không phải thông thơm phức
Mà nóng và khô của ánh mặt trời.
1903

Детство

Чем жарче день, тем сладостней в бору
Дышать сухим смолистым ароматом,
И весело мне было поутру
Бродить по этим солнечным палатам!

Повсюду блеск, повсюду яркий свет,
Песок - как шелк... Прильну к сосне корявой
И чувствую: мне только десять лет,
А ствол - гигант, тяжелый, величавый.

Кора груба, морщиниста, красна,
Но так тепла, так солнцем вся прогрета!
И кажется, что пахнет не сосна,
А зной и сухость солнечного света.



59. XEM RA BUỔI SÁNG CÒN LÂU MỚI ĐẾN

Xem ra buổi sáng còn lâu mới đến
Đêm chưa ra khỏi những khu rừng yên.
Dưới tán lá của rừng thông mơ màng
Màn sương trước buổi bình minh thật ấm.

Chim buổi sớm còn chưa cất tiếng ca
Phía trên trời cao một màu xám xịt
Thông sẫm tối, màu xanh và ẩm ướt
Sương bốc mùi nhựa thông của mùa hè.

Cho màn đêm cứ việc kéo dài ra.
Theo khu rừng con đường này chậm rãi
Và đêm nàysẽ không còn quay lại
Nhưng ta nhẹ nhàng trước buổi phân ly

Cây chuông nhỏ trong rừng thông yên ắng
Khi lặng ngừng, khi lại bỗng reo vang…
Đêm trôi đi trên thung lũng êm đềm
Xem ra buổi sáng còn lâu mới đến.
1900

Еще утро не скоро, не скоро

Еще утро не скоро, не скоро,
ночь из тихих лесов не ушла.
Под навесами сонного бора -
предрассветная теплая мгла.

Еще ранние птицы не пели,
чуть сереют вверху небеса,
влажно-зелены темные ели,
пахнет летнею хвоей роса.

И пускай не светает подольше.
Этот медленный путь по лесам,
эта ночь - не воротится больше,
но легко пред разлукою нам...

Колокольчик в молчании бора
то замрет, то опять запоет...
Тихо ночь по долинам идет...
Еще утро, не скоро, не скоро.




60. TRONG BÓNG TỐI TRĂM NĂM

Trong bóng tối trăm năm của thông kia
Bình minh tối cũng đã từng ửng đ
Những con đom đóm cháy lên trong bụi
Tỏa làn khói xanh của hồng tùng chi.

Và em từng chơi đàn trong phòng tối
Có cánh cửa mở ra phía ban công
Em hát lên nỗi buồn của dương cầm
Về một bầu trời không còn trở lại.

Những gì ở công viên – tái nhợt, ngang hàng
Đêm tháng sáu – nơi vẫn còn dấu vết
Của những linh hồn yêu thương, hạnh phúc
Những linh hồn thời xa vắng của anh.
1907

В столетнем мраке черной ели

В столетнем мраке черной ели
Краснела темная заря,
И светляки в кустах горели
Зеленым дымом янтаря.

И ты играла в темной зале
С открытой дверью на балкон,
И пела грусть твоей рояли
Про невозвратный небосклон,

Что был над парком,— бледный, ровный,
Ночной, июньский,— там, где след
Души счастливой и любовной,
Души моих далеких лет.



61. CÁNH ĐỒNG CỎ XANH MƯỚT BÊN KIA SÔNG

Cánh đồng cỏ xanh mướt bên kia sông
Thổi hơi mát nhẹ nhàng lên dòng nước
Chim trong rừng vui vẻ cất tiếng hót
Tiếng của chim khi bỗng lại khi trầm.

Cơn gió mang hơi ấm từ cánh đồng
Hồn đắng cay của một cành liễu nhỏ…
Con tim mong hạnh phúc – mùa xuân ạ!
Nỗi buồn tôi dịu ngọt giữa mùa xuân!

Cho chiếc lá mặt trời đang sưởi ấm
Những con đường mềm mại ở trong vườn…
Tôi không hiểu điều gì mở cõi lòng
Và tôi về đâu trong cơn mê sảng!

Tôi không hiểu yêu ai với nỗi buồn
Tôi quí ai… Hay thế nào cũng được?
Tôi đau khổ, tôi mong chờ hạnh phúc
Nhưng điều này từ lâu chẳng hề tin!

Cay đắng quá, rằng tôi đang để mất
Vẻ dịu dàng, trinh bạch của ngày xanh
Tôi đang cười và đang khóc một mình
Tôi không biết, không hề yêu ai hết.
1893

За рекой луга зазеленели

За рекой луга зазеленели,
Веет легкой свежестью воды;
Веселей по рощам зазвенели
Песни птиц на разные лады.

Ветерок с полей тепло приносит,
Горький дух лозины молодой...
О, весна! Как сердце счастья просит!
Как сладка печаль моя весной!

Кротко солнце листья пригревает
И дорожки мягкие в саду...
Не пойму, что душу раскрывает
И куда я медленно бреду!

Не пойму, кого с тоской люблю я,
Кто мне дорог... И не все ль равно?
Счастья жду я, мучась и тоскуя,
Но не верю в счастье уж давно!

Горько мне, что я бесплодно трачу
Чистоту и нежность лучших дней,
Что один я радуюсь и плачу
И не знаю, не люблю людей.





62. NHỮNG BÔNG HOA, NGỌN CỎ, NHỮNG BẦY ONG

Những bông hoa, ngọn cỏ, những bầy ong
Màu thiên thanh, giữa trưa ngày oi bức
Đến ngàyChúa hỏi đứa con phiêu bạt:
Con từng hạnh phúc chốn trần gian?”

Tôi quên hếtchỉ còn nhớ được rằng
Những con đường giữa lúa đồng xanh mướt
Vì nước mắt, tôi trả lời không kịp
Khi tôi quì xuống đầu gối hằng tâm.
1918

И цветы, и шмели, и трава, и колосья

И цветы, и шмели, и трава, и колосья,
И лазурь, и полуденный зной...
Срок настанет - господь сына блудного спросит:
"Был ли счастлив ты в жизни земной?"

И забуду я все - вспомню только вот эти
Полевые пути меж колосьев и трав -
И от сладостных слез не успею ответить,
К милосердным коленям припав.


63. NGỰC TA HÃY MỞ RỘNG HƠN ĐÓN NHẬN

Ngực ta hãy mở rộng hơn đón nhận
Tình cảm mùa xuânnhững vị khách mời!
Và thiên nhiên hãy mở vòng tay rộng
Đ ta hòa cùng vẻ đẹp của ngươi!

Hỡi bầu trời từ nơi cao xa lắm
Khoảng không bao la vô tận màu xanh!
Và ngươi nữa, cánh đồng xanh rộng lớn
Chỉ với ngươi ta dâng hết lòng mình!
1886

Шире грудь распахнулась для принятия

Шире грудь распахнулась для принятия
Чувств весенних - минутных гостей!
Ты раскрой мне, природа, объятия,
Чтоб я слился с красою твоей!

Ты, высокое небо, далекое,
Беспредельный простор голубой!
Ты, зеленое поле широкое!
Только к вам я стремлюся душой!



64. BẦU KHÔNG KHÍ THÁNG HAI CÒN ẨM ƯỚT

Bầu không khí tháng hai còn ẩm ướt
Và lạnh lùng, nhưng trên khu vườn
Bầu trời vẫn đang nhìn bằng ánh mắt
Rất rõ ràng vào thế giới trẻ trung.

Trong suốttái nhợt, như giữa mùa xuân
Tuyết của cơn lạnh gần đang nhỏ giọt
Từ trời caolên bụi cây, vũng nước
Ánh màu xanh phản chiếu đã bao trùm.

Tôi nhìn ngắm mà không hề chán mắt
Những hàng cây trơ trụi giữa trời đông
Thật ngọt ngào ngồi nghe trên ban công
Chim hồng tước trong bụi cây đang hót.

Không, cảnh quan thu hút tôi, không phải
Chẳng sắc màu làm thỏa ánh mắt tham
Mà vì ở trong màu sắc ánh lên:
Một tình yêu và niềm vui tồn tại.
1901

Еще и холодом и сыр

Еще и холодом и сыр
Февральский воздух, но над садом
Уж смотрит небо ясным взглядом,
И молодеет божий мир.

Прозрачно-бледный, как весной,
Слезится снег недавней стужи,
А с неба на кусты и лужи
Ложится отблеск голубой.

Не налюбуюсь, как сквозят
Деревья в лоне небосклона,
И сладко слушать у балкона,
Как снегири в кустах звенят.

Нет, не пейзаж влечет меня,
Не краски жадный взор подметит,
А то, что в этих красках светит:
Любовь и радость бытия.



65. TRÊN ĐỒNG TỐI, NHƯ TRÊN BIỂN MÊNH MÔNG

Trên đồng tối, như trên biển mênh mông
Ánh hoàng hôn u buồn đà tắt ngấm
Bóng đêm nhẹ nhàng bơi giữa trời đêm
Theo hoàng hôn câm nín.

Chỉ sóc đồng gọi nhau bằng tiếng huýt
Hay chuột nhảy, bí ẩn, như linh hồn
Di chuyển nhanh bằng bước nhảy im lìm
Rồi bỗng nhiên biến mất
1887

В темнеющих полях, как в безграничном море

В темнеющих полях, как в безграничном море,
Померк и потонул зари печальный свет -
И мягко мрак ночной плывет в ночном просторе
Немой заре вослед.

Лишь суслики во ржи скликаются свистками,
Иль по меже тушкан, таинственно, как дух,
Несется быстрыми, неслышными прыжками
И пропадает вдруг...





66. CHỈ CÓ NHỮNG HÒN ĐÁ

Chỉ có những hòn đá, cát và núi đồi trơ trụi
Và trăng trên trời xuyên những đám mây đen
Dành cho ai đêm này? Chỉ có gió, chúng mình
Cùng sóng biển bất thình lình và giận dữ.

Nhưng gió – gió quét sóng biển để làm gì nhỉ?
Và sóng – tại vì sao có bao nhiêu giận dữ thế kia?
Em hãy ép sát vào người anh, con tim thân yêu!
Em thân thiết, dễ thương hơn cả cuộc đời anh đấy.

Tình yêu chúng mình anh không bao giờ hiểu nổi
Tình đưa chúng mình đi đâu và tại vì sao
Đưa ta ra khỏi mọi người trong cái đêm này?
Nhưng Chúa sai khiến thế - và anh tin Ngài vậy.
1926

Только камни, пески, да нагие холмы

Только камни, пески, да нагие холмы,
Да сквозь тучи летящая в небе луна, -
Для кого эта ночь? Только ветер, да мы,
Да крутая и злая морская волна.

Но и ветер - зачем он так мечет ее?
И она - отчего столько ярости в ней?
Ты покрепче прижмись ко мне, сердце мое!
Ты мне собственной жизни милей и родней.

Я и нашей любви никогда не пойму:
Для чего и куда увела она прочь
Нас с тобой ото всех в эту буйную ночь?
Но господь так велел - и я верю ему.



67. CUỘC DẠO CHƠI ĐÊM

Mặt trăng nhìn xuống một khoảng trống trong rừng
Trên đống hoang tàn của nhà thờ bỏ vắng.
Trong tu viện chết hai bộ xương màu vàng
Đang lang thang trong ánh trăng bất động.

Quí bà và hiệp sĩ, cúi mình xuống quí bà
(Sọ dừa không có mũi và sọ dừa không mắt):
“Điều này làm cho ta xích lại gần nhau – hai ta
Đều đã qua đời vì Cái Chết Đen – đại dịch.

Tôi đến từ thế kỷ thứ mười – và tôi đã quyết
Tò mò thử hỏi xem: Chị từ thế kỷ nào?”
Và quí bà trả lời, quí bà cười toe toét:
“Ôi, anh trẻ thế! Tôi từ thế kỷ thứ sáu kia”.

Ночная прогулка

Смотрит луна на поляны лесные
И на руины собора сквозные.
В мертвом аббатстве два желтых скелета
Бродят в недвижности лунного света:

Дама и рыцарь, склонившийся к даме
(Череп безносый и череп безглазый):
«Это сближает нас - то, что мы с вами
Оба скончались от Черной Заразы.

Я из десятого века, - решаюсь
Полюбопытствовать: вы из какого?»
И отвечает она, оскаляясь:
«Ах, как вы молоды! Я из шестого».



68. ĐÊM ĐÃ ĐẾN ĐÂY, NGÀY ĐÃ TÀN

Đêm đã đến đây, ngày đã tàn
Ngủ và nghỉbằng cả tấm lòng
Trong giờ phút này tôi trao hết
Cho vẻ lặng yên êm dịu của đêm.

Lồng ngực thở ra thật nhẹ nhàng!
Khu vườn êm dịu tỏa mùi hương!
Và dải Ngân hà đang tỏa sáng
Giữa chốn trời xa thật thanh bình!

Những gì mà tôi chịu trong ngày
Tôi đem giấu kín với nỗi đau
Trong trái tim này, nơi sâu kín
Mà không hề cáo buộc gì ai.

Vì niềm hạnh phúc những phút giây
Vì vẻ tươi sáng mối u hoài
Tôi xin đa tạ từng giây phút
Của khổ đau, hạnh phúc đã qua.
1895

Ночь наступила, день угас

Ночь наступила, день угас,
Сон и покой - и всей душою
Я покоряюсь в этот час
Ночному кроткому покою.

Как облегченно дышит грудь!
Как нежно сад благоухает!
Как мирно светит и сияет
В далеком небе Млечный Путь!

За все, что пережито днем,
За все, что с болью я скрываю
Глубоко на сердце своем, -
Я никого не обвиняю.

За счастие минут таких,
За светлые воспоминанья
Благословляю каждый миг
Былого счастья и страданья!



69. ĐÊM VÀ KHOẢNG XA XĂM

Đêm và khoảng xa xăm
Trong sương giá của rừng.
Những ngôi sao lấp lánh
Chiếu sáng bầu trời đêm.

Ánh sao trời trắng hơn
Và vùng đất xung quanh
Đang trở nên lạnh cóng
Trong ánh sáng sao đêm.

Im lặng của đồng hoang…
Phía sau núi rõ ràng
Trên sông và thung lũng
Nứt ra một tảng băng…

Ngôi sao băng cháy lên
Chiếu lên tuyết rõ rành…
Có tiếng kêu sột soạt
Thú chạy rất nhẹ nhàng…

Và lần nữa lặng im…
Sương tái nhợt trên đồng
Cố ghìm hơi thở lại
Và tôi đứng một mình.
1896

Ночь и даль седая

Ночь и даль седая, -
В инее леса.
Звездами мерцая.
Светят небеса.

Звездный свет белеет,
И земля окрест
Стынет-цепенеет
В млечном свете звезд.

Тишина пустыни...
Четко за горой
На реке в долине
Треснет лед порой...

Метеор зажжется,
Озаряя снег...
Шорох пронесется -
Зверя легкий бег...

И опять - молчанье...
В бледной мгле равнин,
Затаив дыханье,
Я стою один.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét