50. ĐÊM VÀ NGÀY
Tôi đọc cuốn sách cũ trong suốt những đêm dài
Dưới ánh sáng ngọn đèn run rẩy, cô đơn và lặng lẽ:
‘Tất cả qua mau – những bài ca, niềm vui, nỗi buồn cũng thế
Chỉ có Chúa là muôn thuở. Trong cái đêm lặng lẽ của Ngài”.
Buổi bình minh tôi nhìn thấy bầu trời bên ô cửa sổ
Mặt trời mọc lên, những ngọn đồi gọi đến thiên thanh:
“Hãy bỏ lại cuốn sách cũ trên bàn đến buổi hoàng hôn
Những con chim đang hát về niềm vui muôn đời của Chúa!”
1901
Ночь и день
Старую книгу читаю я в долгие ночи
При одиноком и тихо дрожащем огне:
«Все мимолетно - и скорби, и радость, и песни,
Вечен лишь бог. Он в ночной неземной тишине».
Ясное небо я вижу в окно на рассвете.
Солнце восходит, и горы к лазури зовут:
«Старую книгу оставь на столе до заката.
Птицы о радости вечного бога поют!»
51. CÔ ĐƠN
Và ngọn gió, cơn mưa nhỏ và sương
Nước ở trên vùng đất hoang lạnh lẽo.
Ở đây đời chết lặng đến mùa xuân
Đến mùa xuân những khu vườn trơ trụi.
Anh ở nhà một mình. Thấy tối tăm
Sau giá vẽ, gió thổi vào cửa sổ.
Ngày hôm qua em đã ở cùng anh
Nhưng bên anh mà em vẫn u buồn.
Trong buổi tối ngày xấu trời khi đó
Anh cứ ngỡ em đã là vợ mình…
Thôi vĩnh biệt! Đành chịu đến mùa xuân
Anh sẽ sống một mình – không có vợ…
Ngày hôm nay dường như không kết thúc
Nhưng đám mây đen giăng dãy, giăng hàng
Dấu vết em dưới cơn mưa, bên thềm
Đã nhòa đi, khi trên thềm đầy nước
Anh đau đớn đưa mắt nhìn một mình
Vào bóng tối trước buổi chiều xám xịt.
Anh muốn kêu, muốn gọi với theo sau:
“Anh van em, xin em hãy quay về!”
Nhưng với đàn bà không còn quá khứ
Đã hết yêu – là trở thành xa lạ.
Biết sao giờ! Uống rượu và đốt lò…
Thật là hay mua cho mình con chó.
1903
Одиночество
И ветер, и дождик, и мгла
Над холодной пустыней воды.
Здесь жизнь до весны умерла,
До весны опустели сады.
Я на даче один. Мне темно
За мольбертом, и дует в окно.
Вчера ты была у меня,
Но тебе уж тоскливо со мной.
Под вечер ненастного дня
Ты мне стала казаться женой...
Что ж, прощай! Как-нибудь до весны
Проживу и один - без жены...
Сегодня идут без конца
Те же тучи - гряда за грядой.
Твой след под дождем у крыльца
Расплылся, налился водой.
И мне больно глядеть одному
В предвечернюю серую тьму.
Мне крикнуть хотелось вослед:
«Воротись, я сроднился с тобой!»
Но для женщины прошлого нет:
Разлюбила - и стал ей чужой.
Что ж! Камин затоплю, буду пить...
Хорошо бы собаку купить.
52. TẠI VÌ SAO NGƯƠI BUỒN BÃ, TRỜI CHIỀU
Tại vì sao ngươi buồn bã, trời chiều?
Có phải vì ta thương cho mặt đất
Vì biển rộng xanh lên trong mù mịt
Và mặt trời đang dần khuất từ xa?
Tại vì sao ngươi đẹp thế, trời chiều?
Có phải vì quá xa xôi mặt đất
Với nỗi buồn biệt ly hoàng hôn tắt
Trên cánh buồm nghiêng của những con tàu
Vì những con sóng ban chiều lặng lẽ
Đang ca vang những bài hát của mình
Con tim cô đơn và ý nghĩ buồn
Giữa không gian vô cùng trên biển cả?
1897
Отчего ты печально, вечернее небо?
Отчего ты печально, вечернее небо?
Оттого ли, что жаль мне земли,
Что туманно синеет безбрежное море
И скрывается солнце вдали?
Отчего ты прекрасно, вечернее небо?
Оттого ль, что далеко земля,
Что с прощальною грустью закат угасает
На косых парусах корабля
И шумят тихим шумом вечерние волны
И баюкают песней своей
Одинокое сердце и грустные думы
В беспредельном просторе морей?
53. CHIM HOÀNG YẾN
Ở nhà nó có màu xanh…
(Bram)
Người ta mang chim hoàng yến
Về từ bên kia đại dương
Đau khổ, chim trở nên vàng
Ở trong lồng con chật cứng.
Không trở thành chim quí hiếm
Dù chim vẫn cứ hát về
Hòn đảo xa xôi diệu kỳ
Cho đám đông ngồi trong quán!
1921
Канарейка
На родине она зеленая...
(Брэм)
Канарейку из-за моря
Привезли, и вот она
Золотая стала с горя,
Тесной клеткой пленена.
Птицей вольной, изумрудной
Уж не будешь — как ни пой
Про далекий остров чудный
Над трактирною толпой!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét