Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Thơ Ivan Bunin - Phần 9


54. TÔI BƯỚC RA KHỎI NHÀ LÚC NỬA ĐÊM

Tôi bước ra khỏi nhà lúc nửa đêm
Những bước chân gõ đều trên đất cứng
Những ngôi sao bao phủ khu vườn đen
Còn trên mái nhà – cọng rơm màu trắng:
Những đám tang lúc nửa đêm đang nằm.
1888

В полночь выхожу один из дома

В полночь выхожу один из дома,
Мерзло по земле шаги стучат,
Звездами осыпан черный сад
И на крышах - белая солома:
Трауры полночные лежат.


55. LỜI

Lăng mộcốt xươngxác ướp đều câm nín cả
Cuộc sống chỉ ban cho lời:
Từ bóng tối cổ xưa, trên nghĩa trang nơi trần thế
Chỉ vang lên những dòng chữ viết mà thôi.

Và ta không còn tài sản nào khác trên đời!
Hãy học biết cách để gìn giữ nó
Theo sức mình, trong ngày giận dữ hay đau khổ -
Món quà bất tử của ta – đấy là LỜI.
1915

Слово

Молчат гробницы, мумии и кости,—
Лишь слову жизнь дана:
Из древней тьмы, на мировом погосте,
Звучат лишь Письмена.

И нет у нас иного достоянья!
Умейте же беречь
Хоть в меру сил, в дни злобы и страданья,
Наш дар бессмертный — речь.


56. TRONG NGÔI NHÀ HOANG VẮNG CỦA KHU VƯỜN

Trong ngôi nhà hoang vắng của khu vườn
Tôi bước đi, tiếng lá khô xào xạc:
Có một niềm vui vô cùng kỳ quặc
Tôi đang giẫm lên quá khứ bằng chân!

Tất cả trước đây ngọt ngào vô cùng
Ít quí trọng và ít khi nhớ đến!
Thật là buồn đau – trong niềm hy vọng
Hãy còn biết thêm được một mùa xuân!
1917

В пустом, сквозном чертоге сада

В пустом, сквозном чертоге сада
Иду, шумя сухой листвой:
Какая странная отрада
Былое попирать ногой!

Какая сладость все, что прежде
Ценил так мало, вспоминать!
Какая боль и грусть - в надежде
Еще одну весну узнать!



57. RỪNG TIẾP RỪNGCÒN NGÀY DẦN TỐI ĐEN

Rừng tiếp rừngCòn ngày dần tối đen
Những dải thấp màu xanhcòn hoa lá
Nhuốm đầy sươngtrắng xóa trên đồng cỏ
Cú xám kia đã chợt tỉnh giấc nồng.

Hướng về tâymột hàng những cây thông
Trong có vẻ như đoàn người bảo vệ
Còn mặt trời như chim trong chuyện cổ
Đang cháy lên trong rừng rậm trăm năm.
1899

Все лес и лес. А день темнеет

Все лес и лес. А день темнеет;
Низы синеют, и трава
Седой росой в лугах белеет...
Проснулась серая сова.

На запад сосны вереницей
Идут, как рать сторожевых,
И солнце мутное Жар-Птицей
Горит в их дебрях вековых.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét