Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Thơ Ivan Bunin - Phần 15



29. KHÔNG BAO GIỜ

Không bao giờ các người còn được hồi sinh lại nữa
Không đứng lên từ những nấm mồ mục nát của mình!
Không bao giờ vẻ mặt của Chúa các người còn được nhìn
Bời vì rằng không hề có sự nổi loạn dành cho nô lệ -
Những đầy tớ của sự tham lamhung ác và phẫn nộ
Của sự trả thù, của sợ hãicủa sắc dụccủa dối gian
Của những thân xác béo phì, của tuổi già bẩn thỉu
Tất cả đã bị chôn vùi – và xin hãy nằm yên!
1916

Никогда вы не воскреснете, не встанете

Никогда вы не воскреснете, не встанете
Из гнилых своих гробов!
Никогда на божий лик не глянете,
Ибо нет восстанья для рабов -
Темных слуг корысти, злобы, ярости,
Мести, страха, похоти и лжи,
Тучных тел и скучной, грязной старости:
Закопали - и лежи!


30. NGÔI SAO TỪNG LUNG LINH TRONG NƯỚC ĐÊM

Ngôi sao từng lung linh trong nước đêm
Dưới rặng liễu trong khu vườn còi cọc –
Ngọn lửa trước bình minh trong đầm nước
Tôi không còn tìm thấy giữa trời xanh.

Về ngôi làng sống những năm tuổi trẻ
Về ngôi nhà viết bài hát đầu tiên
Nơi niềm vui, hạnh phúc từng chờ mong
Không bao giờ tôi còn quay về nữa.
1891

Ту звезду, что качалася в темной воде

Ту звезду, что качалася в темной воде
Под кривою ракитой в заглохшем саду, -
Огонек, до рассвета мерцавший в пруде,
Я теперь в небесах никогда не найду.

В то селенье, где шли молодые года,
В старый дом, где я первые песни слагал,
Где я счастья и радости в юности ждал,
Я теперь не вернусь никогда, никогда.


31. QUÊ HƯƠNG

Dưới bầu trời xám xịt như chết lặng
Ngày mùa đông cau có đang tối dần
Rừng thông như không có điểm cuối cùng
Đến làng mạc xem hãy còn xa lắm.

Một màn sương có màu sữa và xanh
Như nỗi buồn ai đó rất dịu dàng
Và  trên sa mạc này tuyết trắng
Khoảng nhá nhem tối sáng đang mờ dần.
1896

Родина

Под небом мертвенно-свинцовым
Угрюмо меркнет зимний день,
И нет конца лесам сосновым,
И далеко до деревень.

Один туман молочно-синий,
Как чья-то кроткая печаль,
Над этой снежною пустыней
Смягчает сумрачную даль.



32. BẦU TRỜI XANH THẮM ĐàMỞ RA

Bầu trời xanh thắm đã mở ra
Giữa những đám mây ngày tháng tư.
Trong rừng tất cả khô và xám
Và như mạng nhện bóng rơi ra.

Con rắn sột soạt giữa lá sồi
Rồi rắn chui vào trong bộng cây
Rắn bò vào rừng theo cây đoạn
In vết bộ da trên đất này.

Những chiếc lá khô và mùi thơm
Ánh sáng nhẵn mịn của bạch dương
Phút giây hạnh phúc và gian dối
Một nỗi buồn nhớ gấp trăm lần
1901

Раскрылось небо голубое

Раскрылось небо голубое
Меж облаков в апрельский день.
В лесу всё серое, сухое,
И паутиной пала тень.

Змея, шурша листвой дубовой,
Зашевелилася в дупле
И в лес пошла, блестя лиловой,
Пятнистой кожей на земле.

Сухие листья, запах пряный,
Атласный блеск березняка...
О миг счастливый, миг обманный.
Стократ баженная тоска!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét